Chị Lớn Mai Thành về nhà rồi!

[ Điểm đánh giá5/5 ]1 người đã bình chọn
Đã xem: 2015 | Cật nhập lần cuối: 1/20/2019 3:45:47 AM | RSS

Chị Lớn Mai Thành về nhà rồi!Tôi có thói quen check e-mails vào buổi sớm đầu ngày. Sáng Thứ Bảy 12.01.2019, vừa nhấp chuột xong, tôi bàng hoàng khi mở hộp thư: Lúc 6 giờ 38 website Nhịp Cầu Tâm Giao gởi tôi một cáo phó; mười ba phút sau, người bạn đạo thân quý nhiều năm nay ở Ban Mục Vụ Đối Thoại Liên Tôn Tổng Giáo Phận Tp.HCM là chị Maria Lý Ngọc Anh chuyển đến tôi một ai tín… Cả hai điện thư đều cho biết nữ tu Mai Thành Bùi Thị Như Kha, dòng Đức Bà, sinh ngày 12.06.1928 tại Huế vừa an nghỉ trong Chúa lúc 4 giờ chiều ngày 11.01.2019…

Khoảng hơn 6 giờ rưỡi tối thứ Bảy 12/01, tôi có mặt ở tu viện Regina Mundi. Thấy tôi mặc đạo phục Cao Đài, một chị liền đi đến chào, rồi hướng dẫn tôi bước vào nơi quàn linh cữu. Bấy giờ thánh lễ cầu nguyện cũng vừa xong. Nhân lúc ấy, tôi liền đến xin thắp hương và quỳ lạy mà không thể cầm được cơn xúc động bất thần dâng tràn khi nhìn di ảnh thật gần. Rồi tôi nán lại đến 7 giờ tối, để hiệp lòng cùng với Ban Mục Vụ Đối Thoại Liên Tôn và quý cộng đoàn kính dâng thánh lễ cầu nguyện cho giác linh nữ tu Mai Thành Bùi Thị Như Kha sớm được hưởng Nhan Thánh Chúa.

Trở về nhà, suốt buổi tối trong tâm tôi vẫn vương mang những tình cảm kính yêu đằm thắm dành cho người vừa ra đi, mà thể theo đề nghị của linh mục PX Bảo Lộc, một số người ở lại đã lần lượt chia sẻ bằng ngôn từ, bằng vần thơ, bằng lời ca, tiếng đàn, tiếng sáo…

Tôi biết danh tiếng nữ tu Mai Thành đã lâu trước khi được gặp mặt và trò chuyện với bậc trưởng lão chân tu rất tài hoa, rất trí tuệ, và cũng rất vui tính này.

Nhiều năm trước, trong một khóa tu bảy ngày tổ chức vào tiết Đông Chí tại Cơ Quan Phổ Thông Giáo Lý Đại Đạo (171B đường Cống Quỳnh, quận 1), giữa những đợt thực hành đạo pháp (công phu) nơi chánh điện, khi trở về phòng nghỉ, tôi thư giãn bằng cách đọc sách. Tình cờ tôi tìm được ở kệ sách trong phòng một quyển nho nhỏ, khổ A5, photocopy; dường như nhan đề là Từ Ánh Sáng Mặt Trời Tình Yêu (tập II).

Hiệp tuyển này kể lại hành trình rất đặc biệt của nhiều nhân vật tên tuổi khi các vị đến với đạo Chúa. Riêng bài của nữ tu Mai Thành khiến tôi không cầm được nước mắt trong lúc dõi theo từng dòng, từng trang hồi ức. Đọc đến dòng chót rồi thì tôi đóng sách lại, không muốn đọc thêm bài nào khác, và để mặc cho tâm hồn mình rung động với những dư chấn của câu chuyện.

Thế rồi, nhân một cuộc lễ do Ban Mục Vụ Đối Thoại Liên Tôn tổ chức, lần đầu tiên tôi được gặp con người đã chinh phục con tim tôi vào mùa tu Đông Chí năm xưa. Chiều hôm ấy, khi tôi đến, linh mục PX Bảo Lộc liền vui vẻ giới thiệu và mời tôi ngồi cạnh nữ tu Mai Thành. Nhìn gương mặt hiền từ, ánh mắt hòa ái của bậc trưởng lão, tôi chắp tay thưa: “Con chào sœur ạ.” Người nở nụ cười mà bảo: “Ai lại xưng con với sœur bao giờ. Sœur là chị kia mà.” Rồi hỏi thăm tôi, người xưng là con, gọi tôi là thầy. Hoảng quá, tôi lật đật cản lại: “Xin sœur đừng xưng con với Huệ Khải và đừng gọi con là thầy. Theo cách xưng hô trong đạo Cao Đài, hãy gọi con là đạo đệ.”

Rốt cuộc, từ đó về sau, người gọi tôi là đạo huynh Huệ Khải, xưng là Mai Thành; còn tôi vẫn gọi người là sœur và xưng là tệ đệ, hay đạo đệ, hay con, hay Huệ Khải.

Chị Lớn Mai Thành về nhà rồi!Mùa Giáng Sinh 2011, sáng ngày 24/12 tại thánh thất Bàu Sen tôi có buổi nói chuyện với chủ đề Con Đường Hạnh Phúc. (1) Hôm ấy, tôi trích dẫn Phúc Âm để trình bày về con đường tìm đến hạnh phúc học theo lời Chúa dạy. Dứt câu chuyện, tôi vừa chào cảm tạ cử tọa xong, chưa kịp rời khỏi bục, thì từ hàng ghế thính giả, nữ tu Mai Thành nhẹ nhàng bước tới gần, tươi cười trao tặng tôi một nhánh hoa trạng nguyên đỏ thắm. Tôi thật bất ngờ mà cũng rất cảm kích tấm lòng của người, lãnh hội ý tứ sâu sắc mà người kín đáo gởi gắm trong tên hoa trạng nguyên, bởi lẽ theo giáo lý Cao Đài thì mọi người tu trong thời mạt pháp này đều làm sĩ tử đang dự kỳ thi chót là Hội Long Hoa.

Nếu nói về đạo nghiệp hoằng đại và công đức sâu dày của người, và gọi theo đạo Lão, thì người quả là Đạo Trưởng Mai Thành. Nhưng tôi xin được kính gọi người là Chị Lớn, theo cách thân thương vẫn dành cho các bậc nữ chức sắc cao cấp trong Hội Thánh Cao Đài.

Chị Lớn Mai Thành ơi! Nhánh hoa trạng nguyên năm ấy mỹ miều lắm, và kết bằng nhung mịn màng nên rất bền bỉ, vẫn còn là một kỷ vật nguyên vẹn trong nhà tệ đệ; thế mà người Chị tặng hoa thì nay đang cố quận quy hồi, quay về quê cũ.

Vâng, Chị Lớn rời khỏi thế gian là để trở lại mái nhà xưa của Chị Lớn trên Thiên Đàng, cõi thiêng liêng mà từ đó Chị Lớn đã tạm chia tay để xuống chốn bụi hồng này chu toàn sứ vụ làm sáng danh Thiên Chúa.

Xin kính tiễn Chị Lớn trở về nhà, Chị Lớn Mai Thành ơi!

Huệ Khải
Nhiêu Lộc, 14.01.2019

Nguồn: Tuần san Công Giáo và Dân Tộc, số 2191, từ 18-24/01/2019, tr.14-15.

________________________
Chú thích:

(1) Đã xuất bản thành sách (80 trang), nhan đề: Con Đường Hạnh Phúc (Hà Nội: Nxb Tôn Giáo, 2011, tái bản 2013).